Mưa đấy...
Mưa rơi đấy...
Mưa
Lại mưa nữa rồi
Chỉ là những giọt nước trong suốt vô hình
Mà sao mưa mặn đắng trên môi nó
Phải mưa không nhỉ? hay là những giọt nước mắt nó rơi xuống
Không... Chắc không phải nước mắt đâu
Dường như lâu lắm rồi nó chưa thấy mưa …
Cũng lâu lắm rồi nó không đi một mình dưới mưa như thế này…
Cứ đi .. đi mãi….
Đường phố chả còn ai …..
Chỉ còn ….
Một thằng nhóc …. Lang thang…một mình trong mưa ….
vừa chạy..lòng vừa buốt giá...và
vừa chạy vừa khóc.....cũng may...nước mưa hòa nước mắt...cay mắt..nhưng ko sao...
dầm mưa...lạnh lắm...buốt giá lắm...ai bít chăng?
nhắm mắt lại...và mở mắt ra...cái lạnh thấm tim...và nước mắt vẫn rơi
mưa cũng bít bùn chứ bộ..cũng như nó vậy...nó càng khóc nhìu...mưa càng lớn
chạy đến nơi 2 đứa lần đầu nắm tay nhau..tắt máy xe...đứng khóc
thấy can đảm chưa...
ừ..mặc kệ ai nói zì nói...mặt kệ ánh mắt của bao nhiu người nhìn..
nhưng..nó ko giữ lại đc nước mắt.. nước mắt nó tuôn theo mưa
Mưa….
Lạnh ….
Cô đơn …
Buồn bã…..
Nhưng… nó lại yêu mưa…
Vì ….khi mưa rơi …
Mưa cuốn theo những giọt nước mắt của nó
Những giọt nước mắt hiếm hoi của một thằng con trai ….
Chả ai biết nó đang khóc …
Mưa...
Ko bít tự bao giờ, mưa và nó dường như đã hòa làm 1.
Nó lắng nghe từng thanh âm bùn bã trong phím đàn và bài ca mưa hát, và cũng chỉ mình mưa thôi... lắng nghe được những thanh âm đó trong từng giọt nước mắt của nó.
Nuớc mắt ….
Những giọt nước mắt không chảy ngược vào tim nó
Mà rơi ra bên ngoài …
Qua khoé mi …rồi hoà tan cùng những giọt mưa tinh khiết.
Mưa!!! Mưa rơi lạnh buốt vào mặt làm nguội đi giọt nước mắt nóng bỏng lăn trên gò má. Nhưng liệu mưa có làm dịu được nỗi đau đang mang. Hay lại dội vào, cào xé, xiết mạnh hơn…
Mưa!!! Mưa cứ rơi dai dẳng. Xoá nhoà hết những dấu chân ai để lại trên cát… Nhưng mưa có gội rửa được, xoá nhoà được hình bóng ai kia đã sâu đậm trong tim. Đã khắc sâu làm tim rỉ máu…
Mưa…Nó từng ước nó được như mưa …
Nó sẽ không phải yêu ….vì tình yêu đã mang nó quá nhiều đau khổ
Nó sẽ không phải buồn khi người nó yêu thương quay bước ra đi
Nó sẽ ko phải giận khi nó quá nhút nhát đến nỗi ko nói được một lời yêu thương chân thành….
Nhưng….
Nó chẳng thể trở thành mưa được…
Nó chẳng thể vô tình vô cảm được với ai….
Nó từng trao cho một người quá nhiều tình cảm…
Để rồi … chỉ mình nó nhận lấy đắng cay….
Nó có cảm giác cuộc đời chả bảo giờ công bằng với nó ….
Và rồi .... nó tiếp tục khóc
Mưa
rớt vào tay
nhìn mưa
vỡ ra
lòng nó
mún vỡ theo
Mưa...
rồi mưa tạnh bất ngờ, như chưa từng đền vậy!
Cũng giống như E, bất ngờ đến bên nó trong 1 fút giây nào đó - fút giây đẹp nhất trong cuộc đời nó
Rồi cũng lại bất chợt rời xa nó...
Mưa tạnh rồi.
E đi rồi...
Chỉ còn mình nó
Lặng lẽ giữ lấy từng kỉ niệm